Vẫn biết rồi Vị Tướng cũng…ra đi
Sao vẫn thấy bất ngờ, hụt hẫng
Có phải Ông đã luôn là điểm tựa
Tựa tinh thần, vững chắc Việt Nam
Ngừng đập rồi, trái tim lớn, bao dung
Yêu nước thương dân trọn đời, phút cuối
Chiến sĩ tiên phong cùng đoàn quân năm ấy
Thề dưới cờ, quyết tranh đấu vì độc lập tự do
Ngừng nghỉ rồi, một khối óc lớn, tư duy
Những chiến lược nối chiến công thần thánh
Đánh chắc thắng, Phủ Điện Biên năm đó
Táo bạo, thần tốc hơn… chiến dịch mang tên Bác năm nào
Ngừng nghỉ rồi, một tình nghĩa kiên trung
Anh Cả, anh Văn, sắt son tình đồng chí
Tận trung hiếu, quân dân một ý chí
Luyện rèn người, kỷ luật thép không phai
Ngừng nghỉ rồi, một tấm lòng nhân hậu
Trọn vẹn gia đình, làng xóm, quê hương
Bao người khóc, trong Nam ngoài Bắc
Quảng Bình quan mong ngóng bóng Ông về
Tướng Giáp ơi, cháu con cùng hậu thế
Nguyện tiếp bước Người, vững chãi dải Trường Sơn
Vượt Biển Đông, vươn ra cùng Thế giới
Con Lạc cháu Hồng, Đất Nước hướng tương lai.
Nguyễn Xuân Hoà